GIAO LƯU THƠ VĂN
Người ta thường nói: "lãng mạn thì mới viết thơ - viết thơ thì phải lãng mạn " tôi nghĩ câu này quả không sai, có điều cái độc đáo ở đây chính là trang thơ của " HOA NGỮ NHỮNG NGƯỜI BẠN " đều là thật. Ngôn từ thật, con người thật, cảm xúc thật, và cái thật nhất vẫn là thơ thật của " HOA NGỮ NHỮNG NGƯỜI BẠN "viết ra.
Nếu bạn là một người yêu thơ, thích viết thơ chắc chắn bạn cũng muốn tìm được người đồng cảm, vậy hãy xem như chúng ta như là những người bạn, hãy nói với tôi, hoặc hãy nghe tôi nói. Chúng ta hãy để thơ văn tạo thêm một sắc màu trong cuộc sống, hãy để cuộc sống này như một ý thơ.
HỌC ĐI MÀ NHỚ MÃI
Học đi mà nhớ mãi
Ta có một ngày mai
Học chẳng để cho ai
Tương lai là của bạn
Tiền danh dù muôn vạn
Học vấn mới là sang
Đường rộng mở thênh thang
BÔNG HỒNG VẼ
Giữa lòng giấy trắng một cánh hồng
Tựa như ánh nắng giữa mùa đông
Ai nỡ đem duyên người con gái
Ép vào trang sách chỉ để trông
Anh là lữ khách bước sang sông
Chợt thấy đâu đây một bóng hồng
Ngỡ em mười sáu đầy thơ mộng
Đâu ngờ đẹp đó cũng như không
Nên viết ra đây vội mấy dòng
Xem như tâm sự với ước mong
Hồng ơi dẫu chỉ trên trang vẽ
Nhưng vẫn còn hơn phận đục trong.
|
Hãy làm bạn với mình nếu bạn là người lãng mạn, mình sẽ trả lời bạn trong vòng 48 tiếng nguyễn Hưng :0168.395.9406 |
XUÂN
Tưởng chừng Xuân đã đi rồi
Đâu ngờ Xuân lại cho đời sắc Xuân
Người người xum họp tình thân
Nhà nhà tấp nập quây quần đón Xuân
Tưởng chừng Xuân đã lãng quên
Mới hay nỗi nhớ dày thêm đó mà
Dù rằng muôn nẻo đường xa
Vẫn mang kỳ niệm có ta với mình
Tưởng chừng Xuân chỉ lặng thinh
Ô hay ! khúc nhạc đậm tình quê hương
Phải chăng vương vấn vấn vương
Mới nên hường sắc bởi Xuân nhớ người.
CHO + NHẬN
Cho đi mà được cả
Giữ lại mới là không
Tình ta như mùa đông
Cứ trông chờ nắng hạ
Dù tim ai là đá
Đá mòn bởi tháng năm
Một lời dẫu xa xăm
Không cho nào có được.
TRẢ HAY VAY?
Trả trả hết những gì ta phải trả
Trả niềm vui trả luôn cái nụ cười
Trả thời gian trả tất cả người ơi
trả xong đó mới hay nào đã mượn
Trả hay vay cũng đâu nào biết được
Trả xong rồi cũng nặng gánh từng vay
Nhưng trả hết chỉ còn lại ta đây
Người lại nói xưa vay giờ cũng trả
Trả cho người, người lại trả cho ta
Ôi vay trả ước chi là chả vậy
Trả rồi vay, vay lại trả thế thôi mà
Thì vậy nhé ai, ai ơi đừng có trả
TRUNG THU TUYÊN QUANG
Hãy về quê anh trong mùa lễ hội
Bên ánh trăng rằm vui hát tết Trung Thu
Có dòng sông Lô yên ả với đôi bờ
Có lời Mẹ hát khúc " ầu ơ " từ dạo ấy
Hãy về Tuyên Quang để thấy bao điều sẽ thấy
Hạnh phúc muôn nhà xum họp khúc hoan ca
Mảnh đất Xuân Hòa như vẫy gọi thiết tha
Quảng trường tên Bác rực cháy lên đầy kỉ niệm
Hãy ở bên anh gửi chút tình lưu luyến
Mộc mạc lắm mà anh chính gốc Thành Tuyên
Dẫu một mai này Nam-Bắc mảnh trời riêng
Hãy về đi nhé dù biết rằng chẳng thể.