Nếu bạn là một người yêu thơ, thích viết thơ chắc chắn bạn cũng muốn tìm được người đồng cảm, vậy hãy xem như chúng ta như là những người bạn, hãy nói với tôi, hoặc hãy nghe tôi nói. Chúng ta hãy để thơ văn tạo thêm một sắc màu trong cuộc sống, hãy để cuộc sống này như một ý thơ.
Hãy làm bạn với mình nếu bạn là người lãng mạn, mình sẽ trả lời bạn trong vòng 48 tiếng nguyễn Hưng :0168.395.9406 |
Cho đi mà được cả
Giữ lại mới là không
Tình ta như mùa đông
Cứ trông chờ nắng hạ
Dù tim ai là đá
Đá mòn bởi tháng năm
Một lời dẫu xa xăm
Không cho nào có được.
TRẢ HAY VAY?
TRUNG THU TUYÊN QUANG
Hãy về quê anh trong mùa lễ hội
Bên ánh trăng rằm vui hát tết Trung Thu
Có dòng sông Lô yên ả với đôi bờ
Có lời Mẹ hát khúc " ầu ơ " từ dạo ấy
Hãy về Tuyên Quang để thấy bao điều sẽ thấy
Hạnh phúc muôn nhà xum họp khúc hoan ca
Mảnh đất Xuân Hòa như vẫy gọi thiết tha
Quảng trường tên Bác rực cháy lên đầy kỉ niệm
Hãy ở bên anh gửi chút tình lưu luyến
Mộc mạc lắm mà anh chính gốc Thành Tuyên
Dẫu một mai này Nam-Bắc mảnh trời riêng
Hãy về đi nhé dù biết rằng chẳng thể.
TRUNG THU TUYÊN QUANG
CHỮ THÀNH1
Thành mang khát vọng tuổi thơ
Thành gieo nhung nhớ ai chờ đợi ai
Thành là ước nguyện đời trai
Thành nhân Thành sự Thành tài thế thôi
Bởi Thành một kiếp nổi trôi
Ưu tư nặng gánh chỉ tôi với đời
Hôm qua thấy được Thành rồi
Mới hay nhân thế khắp nơi có Thành
CHỮ THÀNH 2
thơ 8/3
Và cứ thế em cứ chờ cứ đợi
Mong rằng ai nhắn nhủ với thời gian
Triệu bông hồng không hơn lời thương nhớ
Vạn lời thương hay góp nhặt khúc tình thơ
8/3 vẫn luôn là muôn thủa
Anh vô tình đâu dễ để mà quên
Đừng giận nhé dẫu không quà không câu chúc
Anh vẫn là hạnh phúc của lòng em
Trải luôn lòng cho kỉ niệm dày thêm
Rằng cuộc sống vẫn luôn đầy bão tố
Rằng phía trước vẫn đong đầy trắc trở
Anh vẫn là hạnh phúc của lòng em
KỶ NIỆM VALENTINE
Một mùa Valentine mới
Gợi nhớ một tình yêu
Một bông hồng nho nhỏ
Thay tâm sự bao điều
Tình ta luôn mãi ngọt
như Chocolate tình yêu
Như kẹo tim một nhịp
Bảy sắc màu lung linh
Một bài thơ chẳng thể
Thay thế một tình yêu
Nhưng tình ta mãi vậy
Ngàn năm mãi đong đầy.
Đã không dưới một lần ai đó mong nhìn thấy tuyết
Nay chợt mênh mông ôi kỉ niệm đã đầy vơi
Thời gian ơi phải chăng xoá nhoà trang thơ đó
Hay rớt đọng ưu tư màu tuyết trắng người ơi?
Ngả nghiêng nghiêng ngả nơi đây
Lướt trang facebook thế là mới hay
Mùng 1 tháng 6 hôm nay
Ngày vui anh cả mình đây đó mà
Lời hay ý đẹp gần xa
Chúc anh hạnh phúc một nhà thân thương
Phong trần nặng gánh tha phương
Thành nên chí nguyện con đường anh đi
Mượn bài thơ nhỏ khắc ghi
Như thường vui nhé chẳng gì đâu anh
Một ly kính chúc anh tôi
Hai ly cạn chén để rồi tri âm
Chữ tình anh tặng người thân
Chữ thương nhắn gửi bao lần vẫn thương
Trải lòng giữa cuộc thế nhân
Anh em khắp chốn vẫn là anh hơn.
Thời
gian ơi có về theo kỷ niệm
Góc ưu
tư tà áo trắng cùng ai
Dòng
lưu bút chợt nhoè trang giấy nhỏ
Nắng nghiêng soi xen hiện bóng cô thầy
Chiếc
lá rơi vào chut mông lung
Sân
trường gọi lại ai có trông
Xa bỗng
nên thương mùa hạ trắng
Nặng
bước phong trần sao vẫn mong
Bâng
khuâng dòng suy nghĩ
Bỗng
chốc hiện nguyên về
Sân
trường ngập tiếng ve
Có
phải ngày trở lại
Thời
gian ơi dễ chi mà trở lại
Mộng
sao giờ mây gió lững lờ thôi
Gom suy
tư góp nhặt giữa dòng trôi
Ai
mong nhớ ai quên rồi bao kỉ niệm
Khi tôi cầm cây bút
Lại chẳng biết viết gì
Thôi thì theo tâm sự
Góp nhặt cái hồn thơ
Chỉ một lần mộng mơ
Để giờ như kẻ dại
Vầng trăng xưa rớt lại
Một ánh mắt người ơi
Say rồi lại tỉnh tỉnh lại say
Thế sự quay cuồng ta vẫn đây
Tha phương nặng bước say mà tỉnh
Tỉnh để rồi say thế cũng hay
Ai ơi tình nghĩa
vợ chồng
Se duyên năm tháng
mặn nồng là đây
Dòng đời đen bạc đổi
thay
Tình ta vẫn mãi đong
đầy thế thôi
Xuân nay con lại không về
Mẹ ơi lỗi hẹn miền quê
có chờ
Bắc Nam phải vẹn đôi bờ
Xuân xưa Nội nhớ xuân giờ
Ngoại mong
Nhớ ngày chân bước long
đong
Giờ thân lãng tử ghánh
ghồng thế thôi
Phương xa vẫn gửi đôi lời
LŨ VỀ QUÊ ƠI
Nước về muôn nẻo tựa ngàn sông
Trường xưa bạn cũ có còn không
Thương lắm quê ơi lòng trĩu nặng
Nơi ấy bao người đang ngóng trông
Gió lạnh nhà xiêu mưa bão giông
Em thơ khóc mẹ nỗi bâng khuâng
Thành Tuyên lỡ hẹn mùa lễ hội
Lũ ngập trắng đồng thoáng mênh mông
Đất mẹ tôi ơi khúc ruột lòng
Bão hết đê tràn thế là xong
Xin trả câu hò đưa rước khách
Trả lại dòng sông ta nhớ mong
20/11/24 nhà giáo Việt Nam
Tưởng như lời trách móc
Nhưng lại là tình thương
Cứ miệt mài vấn vương
Vẫn con đò đưa rước
Hai mươi năm tiễn biệt
Bụi phấn hoá màu sương
Dù vạn nẻo tha phương
Mái trường xưa vẫn đợi
Bạn ơi dù có vội
Nán lại gửi đôi lời
Tội ông giáo này thôi
Vậy thì “tin tin” nhé
0 nhận xét:
Đăng nhận xét